Cả đời chúng luôn tỏ ra tinh ranh, khôn ngoan trong kiếm ăn, chiến đấu với những loài thủy sản, và cả trốn tránh sự săn bắt của con người. Chính điều đó kích thích, tạo “cảm hứng” để nhiều tay “thợ săn” máu mê chinh phục loài cá này.
- Chuyện gã thợ câu với “căn bệnh trời đày”
Cá chép đứng đầu trong số những loài cá mà Hoàng thích câu. Gã lý luận, đây là giống cá cao quý, người ta thường ví von cá chép với hình ảnh “vượt vũ môn hóa rồng”. Ngoài ra, lý do quan trọng không kém khiến gã “phải lòng” cá chép, cũng bởi sự khôn ngoan, tinh ranh của loài này. Trong giỏ của thợ câu, khoang thuyền của thợ chài lưới, ít khi thấy cá chép mà chỉ rặt một lũ cá “ngu ngốc” thấy động là chạy, thấy mồi là ham, như rô phi, rô ta, trắm, trôi… Để câu được cá chép, cần chứng tỏ mình khôn ngoan và tinh ranh hơn nó. Chính điều này mới làm gã thích thú và tâm đắc!
- Nguồn gốc biệt danh “khôn ba năm, dại một giờ”
Mặc dù nổi tiếng là tinh ranh và khôn ngoan so với đồng loại, nhưng có những thời điểm, cá chép tỏ ra rất dại dột. Ấy là “thời khắc vàng” cho con người lợi dụng, để dễ dàng săn bắt chúng với số lượng lớn. Thêm nữa, trong nhiều cuộc “đấu trí”, sự khôn ngoan và tinh ranh ấy “chẳng là gì” so với những thợ săn cá được trang bị đến “tận răng”, cùng sự lạnh lùng đến tàn nhẫn, tham lam…